Trong canh tác hiện nay, nông dân thường đối mặt với hai thách thức lớn: đất đai ngày càng thoái hóa, chai cứng và hiện tượng trái nứt nẻ trong giai đoạn phát triển mạnh. Đất kém tơi xốp khiến rễ cây khó hấp thu dinh dưỡng, còn nứt trái lại làm giảm giá trị thương phẩm, gây thiệt hại kinh tế đáng kể.
Category Archives: DINH DƯỠNG
CEC được ví như “kho dự trữ dinh dưỡng thông minh” trong đất, cho phép Humic vừa giữ lại các ion khoáng cần thiết, vừa nhả ra từ từ để đáp ứng nhu cầu hấp thụ của cây. Tuy nhiên, cơ chế này vận hành ra sao, và ý nghĩa thực tiễn của nó trong canh tác là gì, không phải ai cũng nắm rõ.
Trong quá trình canh tác, việc sử dụng thuốc bảo vệ thực vật (BVTV) và sự tồn lưu kim loại nặng trong đất là hai yếu tố gây nhiều lo ngại. Dư lượng hóa chất không chỉ làm suy yếu hệ vi sinh vật, gây stress cho cây trồng mà còn có thể tích lũy trong nông sản, ảnh hưởng đến sức khỏe con người. Kim loại nặng như chì, cadimi hay thủy ngân lại càng nguy hiểm hơn khi chúng bám lâu dài trong đất và khó phân hủy tự nhiên.
Trong nông nghiệp hiện đại, NPK vẫn là loại phân bón chủ lực, cung cấp ba nguyên tố đa lượng quan trọng nhất cho sự phát triển của cây trồng: đạm (N), lân (P) và kali (K). Tuy nhiên, một thực tế đáng lo ngại là hiệu suất sử dụng NPK hiện nay chỉ đạt từ 30–50%. Phần còn lại bị rửa trôi, bay hơi hoặc bị đất giữ chặt, dẫn đến chi phí canh tác cao, cây trồng không hấp thu đủ, đồng thời gây ô nhiễm môi trường
Nguyên tố sắt (Fe) trong đất là một trong những nguyên tố vi lượng tồn tại trong thành phần hóa học của đất. Sắt tồn tại trong đất dưới dạng các hợp chất khoáng chất và có thể có sẵn dưới các dạng khác nhau như Fe2+ (sắt 2+) và Fe3+ (sắt 3+).
Humic từ lâu đã được xem như “chất vàng đen” trong nông nghiệp nhờ khả năng cải tạo đất, tăng cường dinh dưỡng và nâng cao sức khỏe cây trồng. Chính vì lợi ích nổi bật này, nhiều nông dân đã quan tâm và ứng dụng Humic vào canh tác.
Trong điều kiện canh tác ngày càng khắc nghiệt, cây trồng không chỉ cần đầy đủ các dưỡng chất đa lượng như đạm, lân, kali, mà còn cần được bổ sung thêm các nguyên tố vi lượng và các yếu tố hỗ trợ sinh lý như Silic. Vi lượng tuy chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong nhu cầu dinh dưỡng của cây, nhưng lại giữ vai trò kích hoạt nhiều enzyme, thúc đẩy trao đổi chất và quyết định đến chất lượng nông sản.
Trong những năm gần đây, Silic ngày càng được nhiều nhà nông quan tâm và ứng dụng như một yếu tố hỗ trợ quan trọng trong canh tác bền vững. Với khả năng giúp cây tăng cường cấu trúc mô, chống chịu sâu bệnh, hạn mặn và cải thiện chất lượng nông sản, Silic đã được xem như một phần không thể thiếu trong chiến lược dinh dưỡng hiện đại. Tuy nhiên, không phải tất cả các loại cây trồng đều có nhu cầu sử dụng Silic như nhau. Có những loài cây tích lũy Silic rất mạnh, nhờ đó phát huy tối đa lợi ích khi được bổ sung, trong khi một số loài khác lại chỉ hấp thu ở mức rất thấp và ít ghi nhận phản ứng rõ rệt.
Trong quá trình chăm sóc cây trồng, phần lớn nhà nông đã quen thuộc với việc sử dụng Lân như một thành phần quan trọng giúp thúc đẩy bộ rễ phát triển và hỗ trợ cây sinh trưởng ở giai đoạn đầu. Tuy nhiên, vẫn còn một yếu tố khác có vai trò không kém phần thiết yếu nhưng thường bị xem nhẹ, đó là Silic. Đây là nguyên tố có khả năng gia cố mô thực vật, giúp cây vững chắc hơn và tăng khả năng chống chịu với điều kiện bất lợi như hạn hán, nắng gắt hoặc áp lực sâu bệnh.
Trong những năm gần đây, Silic được biết đến như một yếu tố hỗ trợ hiệu quả trong việc nâng cao sức khỏe cây trồng. Với khả năng làm dày thành tế bào, gia cố mô thực vật và giúp cây chống chịu tốt hơn với sâu bệnh, nắng nóng hay hạn mặn, Silic đang dần trở thành một phần quen thuộc trong chương trình chăm sóc nhiều loại cây trồng. Tuy nhiên, chính vì Silic không gây ngộ độc cấp tính như các nguyên tố vi lượng hay đạm, nên nhiều người trồng lại có xu hướng sử dụng liên tục, liều cao hoặc đưa vào công thức phân bón một cách tùy tiện. Có người phun Silic hàng tuần, có người trộn cùng tất cả các loại phân để tưới mà không đánh giá tình trạng thực tế của cây.











